Chiều con quá hóa bi kịch

Thứ sáu - 06/04/2012 12:02
 

Chiều con quá hóa bi kịch

Ảnh: Inmagine

Sự cung phụng quá mức của các bậc cha mẹ đôi khi là con dao hai lưỡi, làm hại chính con mình

Do cách dạy dỗ và ứng xử sai lầm của bố mẹ mà không ít những "cậu ấm", "cô chiêu" bước vào đời không toàn vẹn về nhân cách, nặng thì trở thành người hư hỏng, không thể kiểm soát nổi, nhẹ thì cũng là những con "gà công nghiệp" không biết làm gì.

Với nhiều gia đình hiện nay, sự cưng chiều đã thể hiện thái quá ngay từ khi đứa trẻ mới ra đời. Gia đình chị Hương là một ví dụ. Bé Hùng ra đời là tâm điểm chú ý của họ hàng nội ngoại. Bé là "cục vàng", "cục cưng" của ông bà, bố mẹ, được chăm lo từng tí một, ăn những loại sữa đắt tiền nhất, đồ chơi xịn nhất và muốn sao được nấy.
 
Mọi đòi hỏi của Hùng không khác gì "mệnh lệnh". Mỗi lần Hùng la khóc là cả nhà lại rối lên, vì bé là cháu đích tôn. Rồi theo thời gian, Hùng lớn lên, đồng nghĩa với vị thế trong nhà của bé cũng lớn lên, dù Hùng cãi láo với ông bà nhưng cả nhà đều nhắm mắt cho qua. Hùng còn tỏ ra vô lễ ngay cả với khách.
 
Hùng coi bố mẹ không khác gì người hầu, nhất là khi nó ý thức vị thế của mình. Hùng liên tục la hét: "Tại sao mẹ không giặt cái áo này cho con?", "Tại sao mẹ lại chuẩn bị sách này, hôm nay con học toán chứ không phải lý, bực cả mình". Mỗi khi có bạn rủ đi chơi, Hùng cũng ngồi một chỗ mà kêu "áo đâu?", "giày đâu?", "mũ đâu?", còn chị Hương thì phải loay hoay tìm đồ cho con. 
 
Nhiều cậu ấm cô chiêu, sinh ra trong những gia đình giàu có, được bố mẹ cho tiêu tiền ngay khi còn nhỏ nên sớm có thói quen giải quyết mọi chuyện bằng tiền. Biết "thuê" bạn làm bài tập, trả tiền để bạn cho chép bài trong giờ kiểm tra, rồi dùng cả tiền để mua tình cảm. Mỗi khi xảy ra sự cố, chính những ông bố, bà mẹ ấy lại đứng ra dùng tiền chạy chữa cho lỗi lầm của con mà không hề nghĩ đến tình trạng đạo đức ngày càng xuống dốc của chúng.
 
Thu Hà là con một nên được bố mẹ rất cưng chiều. Vừa vào cấp 3, Hà muốn có xe SH đi học là có ngay. Hà được dùng điện thoại di động từ năm lớp 8. Còn tiền thì Hà tiêu "không phải suy nghĩ!". Quần, áo, giày toàn hàng hiệu, giá tiền triệu.
 
Như một hệ lụy tất yếu của việc ăn chơi đua đòi, Hà sớm lao vào vòng yêu đương khi chỉ mới 16 tuổi. Và bố mẹ Hà chỉ gần như ngất xỉu khi thấy một thằng con trai ở cùng phòng con gái mình.
 
Thực tế đã cho thấy, với những đứa trẻ được cưng chiều quá mức, nếu may mắn không hư hỏng thì cũng trở thành những người ỷ lại, không thể tự chăm lo cho mình.
 
Với Ngọc Anh, mười mấy năm đi học từ lớp mầm non cho đến đại học, bố vẫn ô tô đưa đi đón về đều đặn, ngày nắng cũng như ngày mưa. Cô cũng chưa từng làm một việc nhà nào, dù là nhỏ nhất, chỉ việc ăn, học và chơi. Rồi đến lúc cô lấy chồng, do sợ con không biết lo toan nhà cửa, sợ chồng nó "chán" rồi bỏ, nên mẹ Ngọc Anh ngày nào cũng sang nhà nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa cho hai đứa. Gần 30 tuổi, Ngọc Anh vẫn chỉ là "búp bê" bé bỏng của mẹ.
 
Anh Định (Đống Đa) đã kể, vợ chồng anh luôn cố tạo cho con một môi trường sống "vô trùng". Nhưng con gái anh ngày càng sống khép kín, sức học thì giảm sút. Gặng hỏi, anh chị mới biết cháu bị bạn bè trêu chọc là "em chã". Lúc đấy anh chị mới giật mình vì đã "ủ" con quá kỹ mà không đúng cách.

Kết quả của việc nuông chiều ấy nhiều khi không được như ý muốn. Một cô bé quyết định rời bỏ giảng đường đại học vì không chịu nổi sức ép của việc bị bố mẹ nuôi như "gà công nghiệp". Nhiều ông bố bà mẹ phải thốt lên rằng: "Lúc mình ốm mà con vẫn ngồi chờ bố mẹ phục vụ ăn uống, đưa đón. Buồn như muốn khóc, lúc ấy mới ân hận vì đã biến nó thành một cái cây tầm gửi, có biết làm gì đâu".


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây