Thầy tôi
(sưu tầm)
Thầy của tôi cũng là một con người.
Sao đòi hỏi ở thầy tôi quá thế.
Đặt lên vai thầy tôi vài thế hệ.
Xấu đẹp vuông tròn cả một gánh giang sơn.
Họ đòi thầy nào phẩm giá cao hơn,
Nào mô phạm vài lần thêm nữa,
Với nghề nghiệp phải nhiệt tình bốc lửa,
Giữa đời thường muốn thầy hoá thành tiên.
Ông giám đốc có quyền chọn nhân viên.
Cô hàng sáo chê ỏng eo thóc xấu.
Trò có đứa dễ thương, khó bảo,
Chẳng loại trừ coi tất cả như con.
Coi như con mà nào có quyền cha.
Con hỗn láo đâu dễ cho roi vọt.
Mười roi thương bỗng thành oan nghiệt.
Thẹn với bạn nghề, mang tiếng khắp nhân gian.
Xưa thầy đồ dạy học, dạy con,
Thầy nhiều chữ dạy trạng nguyên, bảng nhỡn.
Nay nhiều chữ thầy tôi dù muốn,
Ai cho con thầy vào thẳng dẫu lớp hai.
Thầy của tôi cũng là một con người.
Cũng đói no đời thường thiếu đủ.
Lương thì ít thay làm sao bằng chữ.
Đóng góp với đời nào ai dễ quên cho.
Thiếu gì người bảo chữ dễ mua.
Thầy tôi bảo thầy đổi bằng đức độ.
Vốn của thầy dành các con phần nửa,
Còn một phần thầy bán đổi không buôn.
Giữa đời thường thầy cặm cụi sớm hôm,
Tóc dần bạc theo từng trang sách,
Cho lớp lớp đàn con tung cánh,
Có trách bao giờ ai nhớ ai quên.