Một người mẹ ôm đứa con mới sanh vào lòng và chầm chậm lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc, bà ta hát:
Ðứa bé lớn khôn. Nó lớn được hai tuổi và chạy nhảy lung tung trong nhà. Nó kéo hết tất cả sách vở ở kệ xuống. Nó kéo tất cả những thức ăn trong tủ lạnh ra ngoài, nó còn lấy cả đồng hồ đeo tay của mẹ nó liệng xuống toilet (cầu tiêu). Ðôi khi mẹ nó muốn la lớn: “Ðứa bé này làm tôi muốn ÐIÊN luôn!”
Nhưng đêm về, khi đứa bé hai tuổi đó nằm im, bà ta mở cửa vào phòng nó, bò nhè nhẹ đến cạnh giường, nếu như nó thật sự đã ngủ thì bà mới ẵm đứa bé lên, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc bà ta hát:
Ðứa bé lớn. Nó lớn và lớn lên đến chín tuổi. Nó không bao giờ muốn vào bàn ăn cơm tối, nó không bao giờ muốn tắm rửa, và khi bà ngoại đến thăm nó luôn luôn nói những lời không lễ phép. Nhiều khi mẹ của nó muốn bán nó cho sở thú cho rồi.
Nhưng đến tối, khi nó ngủ, bà im lặng mở cánh cửa phòng của nó, bò đến cạnh giường và chăm chú nhìn xem nó đã ngủ chưa. Nếu nó thật sự ngủ say, bà ẵm đứa bé chín tuổi lên và lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Khi lắc bà ta hát:
Ðứa bé lớn. Nó lớn, lớn và lớn lên thành một thiếu niên. Nó có những đứa bạn lạ đời, nó mặc những quần áo lạ kỳ, và nó nghe những bài nhạc quái dị. Ðôi khi mẹ của nó cảm thấy như mình đang ở trong sở thú.
Nhưng đêm về, khi thiếu niên đó ngủ, mẹ của cậu mở cửa phòng của cậu, bò nhẹ đến cạnh giường cậu và trìu mến nhìn cậu. Nếu cậu thật sự đã ngủ thì bà ẵm cậu lên và lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc bà hát:
Cậu thiếu niên đó trưởng thành. Cậu trưởng thành và trưởng thành thành một người đàn ông. Ông rời nhà và sinh sống ở bên kia thị trấn.
Nhưng đôi khi vào đêm tối trời, bà mẹ lại leo lên xe lái qua thị trấn đó.
Nếu tất cả các đèn trong nhà của con bà tắt hết, bà mở cửa sổ nơi phòng ngủ của ông bò nhẹ nhàng đến cạnh giường, nhìn xem ông đã thật sự ngủ chưa rồi bà mới ẵm ông lên, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc bà hát:
Thời gian trôi mau, người mẹ đó càng thêm lớn tuổi. Bà càng ngày càng già và càng ngày càng già. Một hôm bà gọi điện thoại cho con bà rồi nói:
Con hãy đến gặp mẹ, bởi vì mẹ đã già nua và trong người lại mang trọng bệnh. Sau khi nghe bà nói vậy, con bà vội lái xe đến gặp bà.
Khi ông vừa đến cửa thì nghe mẹ của ông gắng sức hát. Với giọng run run bà hát:
Nhưng bà không thể hát tiếp được vì đã quá già yếu và bệnh hoạn.
Người con liền đến bên giường, ông ẵm bà mẹ lên và lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Khi lắc ông hát:
Khi người con trai về nhà tối hôm đó, ông đứng trên cầu thang rất lâu. Sau đó ông đi vào phòng của đứa con gái mới sanh đang ngủ. Ông ẵm đứa bé lên và chậm rãi lắc tới lắc lui,
lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc đứa bé ông hát:
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn