Quà cho mẹ
Thứ sáu - 02/09/2011 00:36
Có một hôm Minh thấy mẹ buồn, rất buồn. Nó không hiểu vì sao. Trẻ con buồn vui có cớ chứ người lớn thì chịu. Người lớn thấy trẻ con buồn, thường là biểu hiện giản đơn bằng nước mắt. Còn người lớn thì phức tạp lắm, buồn, nhưng chẳng phải lúc nào cũng khóc, chỉ im im, phải nhìn mà đoán. Có hỏi lại bị mắng là trẻ con vớ vẩn. Minh vào lớp mà cứ nghĩ ngợi lung tung. Nói chung, người lớn không nên tỏ ra buồn để trẻ con phải nghĩ nhiều như thế.
Minh nghĩ về chuyện mẹ có vẻ buồn cho đến tận lúc tan lớp chờ mẹ đón. Đúng ra, lúc tan lớp chờ mẹ đón thì Minh nhớ ra rằng hôm nay trông mẹ buồn, vì cả ngày chơi với bạn vui quá quên mất. Chú ta muốn làm một cái gì đó cho mẹ. Hôm nay không có bài kiểm tra, chẳng kiếm được điểm 10 nào, chán thế. Cũng may hôm nay các anh chị lớp trên lại bày ra một lô những hàng thủ công làm tay trên một cái bàn nhỏ ở vườn hoa. Hình như các anh chị tập kinh doanh. Minh quyết định nhịn ăn sữa chua, mua quà cho mẹ. Một cái vòng mảnh mảnh bằng dây đồng, có quả chuông nhỏ. Chắc là mẹ thich. Minh cầm sẵn cái vòng ở tay, sà ngay ra khi mẹ dừng xe :
- Mẹ, con mua quà cho mẹ đây này, một cái vòng!
Mẹ ngạc nhiên lắm, Minh biết, có lần mẹ bảo trong nhà chẳng ai biết mua quà cho mẹ, mồng 8-3 cũng không có hoa, mấy bố con là đàn ông đều đoảng như nhau. Hôm nay là lần đầu tiên mẹ được tặng quà.
Mẹ ngạc nhiên thật, và nói đúng một câu như thế thật.
- Lần đầu tiên mẹ được tặng quà đấy. Cảm ơn con! Nhưng có đúng là con mua cho mẹ không?
- Đúng mà, Minh phấn khởi, con mua cho mẹ, bằng tiền sữa chua. Mẹ sẽ đeo cái vòng này nhé.
Mẹ đột nhiên cười rũ.
Mẹ không đeo cái vòng này được, con yêu ạ. Vì đây là vòng đeo cổ chó, con nhìn quả chuông nhỏ này mà xem, khi nào con chó chạy, chuông sẽ lắc rất vui tai. Đấy, có một con chó nhỏ trong vườn hoa đang chạy đấy, nó đeo đúng cái vòng như thế này, con trông thấy không?
Minh tý nữa thì khóc.
Không sao đâu, mẹ rất thich cái vòng này, mẹ sẽ giữ nó. Món quà đầu tiên con mua cho mẹ mà - mẹ lại cười. Cười rất nhiều.
Mẹ cười. Minh không còn nhìn thấy vẻ buồn trên mặt mẹ sáng nay nữa. Hay nhất là nhiều lần sau đó, mỗi lần mẹ có vẻ buồn, hình như mẹ lại lấy cái vòng đeo cổ chó đó ra xem, và mỗi lần thế, mẹ đều cười.