Người cha nhân hậu (Trại ngành Nghĩa 2013)

Chủ nhật - 04/08/2013 04:50

Người cha nhân hậu (Trại ngành Nghĩa 2013)

Ước gì những vấp ngã khiến chúng con lớn lên, thấy mình mong manh, thấy Cha rộng lượng. Ước gì sau mỗi lần được Cha tha thứ, chúng con lại thấy mình hiền hòa hơn với anh em.
Người cha nhân hậu
Lời Chúa: Lc 15, 1-3.11-32
Khi ấy, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng. Những người Pharisêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” Đức Giêsu mới kể cho họ dụ ngôn này:
“Một người kia có hai con trai. Người con thứ nói với cha rằng: “Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.” Và người cha đã chia của cải cho hai con. Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình. Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ: “Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’ Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha. Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để. Bấy giờ người con nói rằng: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa...” Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: “Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng! Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.” Và họ bắt đầu ăn mừng.
Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. Người ấy trả lời: “Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.” Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. Cậu trả lời cha: “Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!” Nhưng người cha nói với anh ta: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.”

Suy niệm

NGƯỜI CHA VÀ ĐỨA CON ÚT.
Đứa con ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân.

Sự ích kỷ được biểu lộ trước hết trong việc xin chia gia tài, ở nhà chung mà chỉ nghĩ đến vun vén riêng. Không đóng góp mà chỉ muốn rút tỉa. Không làm việc mà chỉ muốn hưởng thụ.
Có tiền bạc trong tay, nó bắt đầu ăn tiêu phung phí. Cách ăn tiêu nói lên tính ích kỷ của đứa con. Nó tiêu tiền mà không nghĩ gì đến mồ hôi nước mắt của cha mẹ. Nó tiêu tiền chỉ để thoả mãn dục vọng. Nó dùng tiền bạc để cung phụng bản thân. Khi có tiền nó chẳng nghĩ đến ai, nên khi hết tiền, chẳng còn ai gắn bó, sẵn sàng giúp nó qua cơn túng thiếu. Túng cùng quá mới phải trở về.
Sự ích kỷ vẫn còn đó trong toan tính trở về. Nó không hề nghĩ đến cha mẹ. Nó không hề nghĩ đến tình thương. Nó chỉ nghĩ đến cái bụng. Về nhà để được ăn no và chỉ có thế.
Người cha hoàn toàn quên mình vì con.
Khi đứa con xin chia gia tài, ông đã chia ngay, không so đo tính toán, không hạch sách khó khăn. Ông không nghĩ đến bản thân, không tự ái, chỉ mong sao con cái được vui lòng.
Khi con đã ra đi, ông ngày đêm thương nhớ, ngày nào cũng ra ngõ đứng chờ. Thật tội nghiệp, con ra đi chẳng nhớ nhung gì đến cha mà cha không phút giây nào ngừng thương nhớ con. Con chỉ biết tìm vui cho bản thân trong khi cha mỏi mòn trông đợi. Con chỉ biết đến tiền bạc, còn cha chẳng quan tâm gì đến tiền của, nhưng cha chỉ cần có con.
Cảm động nhất và cũng chan chứa tình thương nhất là phút giây gặp gỡ. Một phút giây ngắn ngủi mà nói lên bao nhiêu điều về tình thương của cha. Khi con chưa nhìn thấy cha thì cha đã nhìn thấy con. Mắt chàng trai trẻ hẳn phải tinh anh hơn mắt ông cụ đã nhoà dòng lệ vì thương nhớ chứ. Thế mà cha đã nhìn thấy con trước. Vì cha không nhìn bằng mắt nhưng nhìn bằng trái tim. Trái tim yêu thương có đôi mắt tinh tường giúp nhận ra ngay bóng người yêu dấu.
“Ông chạnh lòng thương”. Trái tim dạt dào yêu thương quên hết tất cả lầm lỗi của đứa con. Tình cảm đầu tiên dâng lên trong tim ông không phải là tiếc xót  gia tài đã mất, cũng không phải là tức giận thằng con phá gia chi tử, nhưng lại là chạnh lòng thương. Yêu quá nên người cha chẳng còn nhìn thấy gì khác hơn là đứa con tiều tuỵ rách rưới. Yêu quá nên người cha chẳng nhìn thấy lầm lỗi mà chỉ nhìn thấy nỗi khổ của con.
“Chạy lại ôm cổ con và hôn lấy hôn để”.  Bất chấp thân phận cao quý của mình, ông chạy đi như một đứa trẻ được quà. Bất chấp tuổi tác của mình, ông nhanh nhẹn như một thanh niên sung sức. Ông chạy bằng trái tim. Ông bay bằng tình yêu. Tình yêu đã chắp cánh cho ông.
Ông thật là người cha phung phí. Ông đã phung phí sức lực trong cuộc gặp gỡ với đứa con trở về. Ông đã phung phí tiền bạc khi chia gia tài một cách dễ dãi. Ông đã phung phí khi đem áo mới, giầy mới, nhẫn vàng, lại còn tổ chức một bữa tiệc mừng có bê béo, có cả đàn hát múa nhảy để đón đứa con đi hoang trở về. Làm thế chẳng sợ hàng xóm cười cho! Nói tóm lại ông đã phung phí tình yêu thương. Yêu thương quá độ. Yêu thương đến vô lý. Mà có lý lẽ nào giải nghĩa được yêu thương? Chỉ có tình yêu thương mới giải nghĩa được những điều vô lý đó.
NGƯỜI CHA VÀ ĐỨA CON CẢ
Đứa con cả đi hoang trong tâm hồn. Đứa con cả vẫn ở nhà, nhưng thực ra chỉ có thân xác ở nhà, còn tâm hồn nó đã đi hoang từ lâu. Tuy ở trong gia đình, nhưng tâm hồn nó không thuộc về gia đình. Nó làm việc không phải với tâm tình của một người con hiếu thảo coi “mọi sự của cha là của con”. Nó muốn vun vén riêng tư. Nó làm việc với tinh thần nô lệ, mong được trả công, chỉ nghĩ đến con “bê nhỏ”, đến “bạn bè” riêng của nó.
Sống bên cha mà tâm hồn nó xa tâm hồn cha biết bao. Nó không sao chia sẻ được những tình thương, những ưu tư, hoài bão của cha. Cha là tình thương nhưng con chỉ là ích kỷ. Cha là bao dung nhưng con chỉ là hẹp hòi. Tâm hồn cha rộng mở bao nhiêu thì tâm hồn con khép kín bấy nhiêu. Cha chỉ biết tha thứ trong khi con chỉ biết kết án. Thật là khác biệt ngàn trùng.
Cha đi tìm con. Một lần nữa, người cha lại phải bỏ nhà ra đi, bỏ dở bữa ăn để tìm đứa con đi hoang trong tâm hồn. Vẫn với cử chỉ dịu dàng cố hữu; vẫn với những lời lẽ ôn tồn; vẫn với ánh mắt chan chứa cả một trời bao dung, cha cố gắng thuyết phục đứa con cả trở về.
Nếu đứa con út cần một cuộc trở về thì đứa con cả cần tới hai cuộc trở về: về với cha và về với em.
Qua dụ ngôn này, dù tôi là con út hay con cả, tôi vẫn cần trở về. Vì nếu tôi chưa đi hoang trong đời sống, chắc chắn đã rất nhiều lần tôi đi hoang trong tâm hồn: suy nghĩ và hành động của tôi khác hẳn với đường lối của Thiên Chúa là Cha; tôi vẫn không muốn chấp nhận anh em tôi.
Nhưng dụ ngôn cũng cho tôi an tâm trở về. Hình ảnh người cha hiền đứng đợi mời gọi tôi mau bước. Chúa là người Cha yêu thương tôi trước khi tôi yêu Người, đi tìm tôi trước khi tôi đi tìm Người, tha thứ cho tôi trước khi tôi xin lỗi Người.
Lạy Chúa là Cha nhân từ, con cảm tạ tình yêu thương vô vàn của Cha.
KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1. Xét mình, bạn thấy mình giống ai trong hai người con trong bài Tin Mừng?
2. Bạn có thấy tình yêu thương của người cha không?
3. Bạn có cảm nghĩ gì sau khi đọc dụ ngôn “Người Cha nhân hậu” này?
4. Bạn có cần sám hối để trở về với Chúa là Cha không?

(BH: Sám hối 3).
Phút hồi tâm
Tạ ơn Cha vì một ngày nữa đang dần kết thúc và lúc này đây chúng ta được quây quần với nhau bên Chúa Giê su Thánh Thể,  bên ánh nến để cùng trò chuyện với Cha, cùng nói lên những tâm tình, chia sẻ vui buồn với nhau trong tình anh em. Trong niềm tin Thiên Chúa là Cha nhân từ luôn ở với chúng ta và lúc này Ngài đang ở giữa bạn và tôi, xin Chúa Thánh Thần ban ơn soi sáng, giúp chúng ta nhận ra được sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa nơi những biến cố vui buồn trong ngày sống. Và xin Thánh Thần cho chúng ta ơn can đảm và lòng quảng đại để đáp lại lời mời gọi của Chúa qua những phút giây này.
Hát: hãy chiếu soi lửa hồng vào đêm tối sâu thẳm hồn con, lửa tình yêu, lửa huyền siêu Ngôi Ba Thiên Chúa ban nhiều thánh ân.
(Nhạc không lời: Secret Garden ).

Ngày hôm nay là một ngày thật đặc biệt với bạn và tôi. Chỉ ngày hôm qua thôi, chúng ta còn là những con người xa lạ, nhưng hôm nay chúng ta đã có những giây phút bên nhau, cùng nhau xây dựng đội, cùng chia sẻ, cùng vui buồn trong tình bạn, trong sự trải lòng ra với nhau. Giờ đây, chúng ta hãy để cho tâm hồn mình thật lắng đọng, bạn hãy hít thở thật sâu và trong thinh lặng hãy trở về với những gì sâu thẳm nhất trong tim mình, hãy để cho những cảm xúc của bạn lên tiếng và thưa chuyện cùng Thiên Chúa là Cha nhân từ đang hiện diện trong chính căn nhà trái tim của bạn, Ngài có đó, bên cạnh bạn và luôn sẵn sàng lắng nghe, tâm sự với bạn.
Trong ngày hôm nay, bạn có nhận thấy ánh mắt của Cha nhân từ đang dõi theo bạn? Bạn có nhận thấy sự hiện diện của Ngài trong từng giây phút?
Có những gì bạn muốn cảm tạ, bạn đã nhận những ơn lành gì? Bạn đã hạnh phúc ra sao? Bạn có nhận thấy ánh mắt của Ngài nơi những ánh mắt những người xung quanh? Bạn có nhận thấy đôi tay Ngài nơi đôi tay những người bạn? Bạn hãy tâm sự với Cha ngay lúc này.
Cha ơi, ngày hôm nay, con vui lắm. Bởi con đã nhận được biết bao nụ cười từ các bạn của con, những ánh mắt biết nói, những cử chỉ dịu dàng, con thấy lòng mình thật rộn rã, con chia sẻ niềm vui tới anh em con khi con cùng chiên bánh với các bạn, cùng ăn cơm, cùng  nhảy nhót vui đùa, Ánh nắng chói trang có thể làm cho cơ thể con mệt mỏi, những cơn mưa lạnh bất chợt như thách thức ý chí của con. Nhưng Cha ơi, các bạn con cười, con cũng cười và Cha ơi, con hạnh phúc lắm, con đã quên hết mệt nhọc và con luôn vui bước trên đường con đi. Con xin tạ ơn Cha.
“Cha ơi! Hôm nay chúng con vừa được tham gia một ngày trại đầy ý nghĩa, nhiều niền vui nhưng cũng nhiều gian nan thử thách. Qua ngày hôm nay, chúng con biết được tình yêu ấm áp, sự lo lắng, chăm sóc của cha mẹ dành cho chúng con. Chúng con nhận biết rằng mái ấm gia đình thực sự rất quan trọng. Con xin cảm Cha đã ban cho chúng con có cha có mẹ, có ngôi nhà hạnh phúc và đầy yêu thương. Xin Cha hãy ban cho cha mẹ con được khỏe mạnh, tràn đầy hồng ân của chúa Thánh Thần. Xin cho con biết chu toàn bổn phận là con ngoan để đền đáp công ơn cha mẹ.”(Một cảm nhận của trại sinh)
Ngày hôm nay, bạn có vô tình làm một ai đó buồn vì ánh mắt thờ ơ? Vì thái độ hờ hững? Bạn có thấy giận lắm khi một người bạn nói gì đó làm bạn không vừa ý? Bạn có trách các anh chị vì sao lại cho bạn phải ngồi chung xe với người này, chung tổ với người kia, những người mà bạn không thích.
Bạn đã thật sự biết ơn Cha đủ chưa? Và bạn đã sống như thế nào để thể hiện lòng biết ơn đó? Hãy nói với cha những lời từ sâu tận trong tim bạn, Cha đang nhìn bạn bằng ánh mắt yêu thương.
“Thưa cha! Trong suốt thời gian qua, con đã suy nghĩ về những gì đã trải qua, con đã suy nghĩ về nghững (những) gì đã trải qua khi bỏ cha và ngôi nhà mà con đã sinh ra. Con tưởng rằng cuộc sống bên ngoài sẽ sung sướng, tự do và có nhiều bạn bè hơn, … Nhưng khi trải qua con mới hiểu rằng chính cha và ngôi nhà hạnh phúc mà từ nhỏ con đã sống và lớn lên mới chính là nơi sung sướng và giàu tình yêu thương của cha đối với con.” (Nguyên văn một cảm nhận của một trại sinh đội 5)
Cha ơi, con biết rằng đã không ít lần con đã làm Cha buồn lòng. Bởi có khi, con sung sướng nhận ra ân sủng mà Cha đã dành cho con. Nhưng đôi lúc, con lại tự cho rằng đó là do con, con thông minh và tài giỏi quá mà. Điều đó là con trở nên ngạo mạn và tự mãn. Con đã để những giận dỗi nhỏ nhặt làm nên mối bất hòa với anh em. Con đã để cái tôi của con thật lớn…. Con đâu có biết bàn tay yêu thương của Cha đang nâng đỡ con…
Nhưng con tin, con tin rằng Cha là Đấng giàu lòng thương xót hay tha thứ, luôn yêu thương và tôn trọng con, sẽ chữa lành những nỗi đau, những vấp phạm và thiếu sót của con, và sẽ cất đi mọi gánh nặng trong lòng con.
 Giờ đây con muốn nói rằng: “Cha ơi, con xin lỗi”, xin lỗi Cha, xin lỗi người anh em của con.
Và vì, Cha đã tha thứ cho con, con cũng xin tha cho những người bạn đã vô tình hay cố ý làm con buồn. Để chúng con, chúng con lại được làm anh em  với nhau trong tình yêu và ơn cứu độ của Cha. Xin Cha chữa lành cho chúng con.

Lời nguyện

Lạy Cha, người con thứ đã muốn tự định đoạt lấy đời mình.
Chúng con vẫn rơi vào tội của người con thứ, khi coi Cha
như người cản trở hạnh phúc của chúng con.
Chúng con thèm được tự do bay nhảy ngoài vòng tay Cha,
nhưng tự do ấy lại biến chúng con thành nô lệ.
Hạnh phúc do thế gian ban tặng thì bọt bèo.
Như người con thứ, chúng con bỗng thấy mình tay trắng,
rơi xuống chỗ cùng cực và bị cái chết đe dọa.
Lạy Cha đầy lòng bao dung,
xin kéo chúng con trở về với Cha mỗi ngày,
giúp chúng con điều chỉnh những đam mê lệch lạc.
Xin nâng chúng con đứng lên trong niềm vui
vì tin rằng tình Cha lớn hơn tội chúng con vạn bội.
Ước gì những vấp ngã khiến chúng con lớn lên,
thấy mình mong manh, thấy Cha rộng lượng.
Ước gì sau mỗi lần được Cha tha thứ,
chúng con lại thấy mình hiền hòa hơn với anh em.
Kết thúc: Lạy Cha, Con tin Cha đang lắng nghe tâm sự của chúng con, và Cha vẫn tiếp tục lắng nghe chúng con trong từng giây phút. Con cám ơn Cha vì những ơn lành, và con xin lỗi Cha vì những thiếu sót. Con xin Cha tiếp tục nâng đỡ chúng con, ban ơn soi sáng cho chúng con trong hành trình ngày mai và những ngày sắp tới. Xin Bình an của Cha đổ tràn trên chúng con và gìn giữ giấc ngủ bình an cho chúng con.
Hát : Để con nên hình bóng Ngài.

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây